Quay ngược về thời điểm 2 năm trước, khi mình mới vào trường mang đầy nhiệt huyết và lo lắng. Sau nửa năm làm quen, mình đã có một nhóm đi chơi riêng cả nam lẫn nữ. Trong nhóm, mình thân thiết với 1 bạn nam hơn hết, tụi mình từng đi chung xe và tâm sự trên con đường về, ngắn thôi nhưng nhiều kỉ niệm. Tụi mình giỡn với nhau, không những lời nói mà cả hành động. Ban đầu mình tưởng bạn thích con trai, vì bạn chơi toàn với nữ nên mình cũng chưa có ý gì với bạn đâu. Chắc là lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, mình bị cảm động vì những hành động nhỏ của bạn như cách bạn bênh vực, bắt chuyện để mình k cảm thấy cô đơn hay áp tay vào tay mình để so tay. Cứ nghĩ sẽ như vậy, hơặc sẽ hơn vậy, nhưng k. Một buổi sáng, bạn kể có người tỏ tình bạn và bạn xin lời khuyên của mình. Đớn lắm, mà mình chỉ có thể nói cậu ta suy nghĩ kĩ về tình cảm của cậu để hồi đáp. Thế mà, vài hôm sau, cậu ta bảo cậu sẽ tỏ tình người ta. Lúc đó, cảm xúc mình khó diễn tả bằng lời lắm. Nó trống rỗng, hụt hẫng, để lại cho mình một khoảng trống. Mình thích cậu ta, và từng nghĩ có khi nào cậu ta cũng vậy không. Thôi, mình chịu thua rồi, chịu thua cô ấy và cả cậu. Hiện tại tớ vẫn v, còn cậu vẫn vv với cô bạn kia. Tình cảm của tớ sẽ luôn chôn kín, nếu được có lẽ vài năm nữa, hoặc cả chục năm, thì tớ sẽ kể cho cậu nghe. Còn bây giờ tớ sợ lắm, sợ đối diện với câu chuyện 2 người và tớ trở thành kẻ thứ 3 trong câu chuyện ấy. Vì đã lâu không còn câu chuyện nào của chúng ta, chỉ còn mảnh tình đầu tớ trọn trao sai thời điểm.
682b304d8995e
Cô gái, tình yêu là vậy đấy có khi nó là ánh sáng đẹp nhất nhưng nó cũng có thể là con dao nhọn đâm vào tim . Có lẽ điều cô cần giờ đây là sự buông bỏ, sự chấp nhận . Hãy bước tiếp đơn giản vì đó là lựa chọn tốt nhất cho tình yêu mà cô đã không giám thổ lộ để rồi mất đi