Tôi — một chàng trai miền Trung, Quảng Bình nắng gió.
Em — cô gái miền Bắc, sống ở miền Nam.
Hai đứa, hai vùng miền, hai hoàn cảnh, cùng chung một giấc mơ: rời quê lên thành phố, đi học, đi làm, mong sau này có thể giúp đỡ gia đình.
Lần đầu gặp em là ở quán BIA, nơi tụi mình cùng đi làm thêm. Tôi năm hai, em năm nhất.
Em khi ấy dễ thương, có chút ngây ngô non dại — một cô gái nhỏ nhắn mà ánh mắt trong veo.
Còn tôi, một thằng con trai nhìn hơi gian manh, cái gì cũng dám thử. Nhưng không hiểu sao, gặp em chỉ muốn trêu em, ghẹo em, tìm mọi cách chọc cho em bực nghe em cáu lại thấy dễ thương
Và rồi lúc nào chẳng hay, tôi lại thích em.và em cũng có chút chút cảm tình với tôi..heheh
Từ những ngày đầu lạ lẫm đến những buổi tan ca khuya chung đường cùng em về, từ những lần cùng nhau đi ăn, cùng nhau vượt qua áp lực học hành, những tháng ngày tuổi trẻ cứ thế trôi qua... mà trong lòng tôi đã có em từ lúc nào.
Một cô gái , dễ thương, dịu dàng và cute vô cùng.
Người mà tôi muốn nắm tay đi hết cuộc đời.
Anh vẫn nhớ rất rõ những ngày đầu mới quen, mình chỉ là hai đứa sinh viên xa quê, tay trắng, loay hoay giữa thành phố rộng lớn.
Nhớ những hôm tan ca muộn, chúng ta trên chiếc xe máy cũ kỹ, qua những con đường vắng, trời se lạnh... chỉ cần có em ngồi phía sau, anh thấy lòng ấm áp vô cùng.
Nhớ những lúc em giận dỗi, anh lóng ngóng chẳng biết dỗ thế nào, chỉ biết làm đủ trò cho em cười.
Nhớ cả những ngày hai đứa cãi nhau, có lúc tưởng chừng sẽ buông tay, nhưng rồi nghĩ đến nhau, nghĩ đến những yêu thương đã có, chúng mình lại học cách bao dung, học cách trưởng thành cùng nhau.
Tình yêu không chỉ có hoa hồng, mật ngọt, mà còn có những lúc giận hờn, mỏi mệt.
Nhưng thật may, qua bao nhiêu sóng gió, tụi mình vẫn chọn đi cùng nhau đến ngày hôm nay.
Anh biết em đã thiệt thòi rất nhiều khi yêu anh — một thằng con trai miền Trung cứng đầu, ngang bướng, chẳng có gì trong tay ngoài một tấm lòng. Nhưng em vẫn luôn bên anh, tin tưởng anh, đồng hành cùng anh trên từng chặng đường.
Và ngày 13/7 này, khi em khoác lên mình chiếc váy cưới đẹp nhất, tiến về phía anh...
Anh muốn nói với em rằng:
👉 Anh sẽ luôn là người đàn ông che chở cho em, dù cuộc sống có thế nào.
👉 Anh sẽ cùng em vun đắp một gia đình tràn ngập tiếng cười.
👉 Anh sẽ nắm tay em đi qua hết những ngày tháng sau này, dù là lúc hạnh phúc nhất, hay là lúc mệt mỏi nhất.
👉 Và anh sẽ yêu em — như những ngày đầu, như bây giờ, và mãi về sau.
Cảm ơn em — người vợ sắp cưới của anh.
Cảm ơn vì đã chọn anh, cảm ơn vì đã cùng anh viết nên câu chuyện tình yêu của hai đứa mình.
Xem thêm